Steve Jobs từng nói thế. Và cuộc đời đã có nhiều câu chuyện chứng minh câu nói đó là chuẩn xác. Hoặc ít ra là với tôi.
Cả đam mê với cả dại khờ. Đam mê mà toan tính thì mọi thứ chỉ được nửa vời. Đam mê mà tỉnh táo thì cũng chỉ loanh quanh trong vòng tròn giới hạn. Nhiều người vì quá hiểu mà tự giới hạn mình là vì thế.
Tình yêu cũng vậy. Hôn nhân cũng vậy. Yêu trong tỉnh táo sẽ giúp người ta không bị đớn đau nhưng biết đâu đau đớn cũng là một phần của tình yêu, cấu thành tình yêu. Nói một cách sến súa thì người nào đã trải qua tận cùng của đau đớn sẽ biết trân quý hơn và nhận ra giá trị của hạnh phúc hiện hữu hơn, ít mơ mộng, so sánh hơn. Bởi trở ngại lớn nhất của hạnh phúc nào phải là cách trở hay đau khổ? Mà là hay mơ về hạnh phúc to hơn, hạnh phúc của người khác.
Dại khờ. Dại khờ là sự cả tin yêu. Dại khờ là sự ngây thơ không cần cân đo đong đếm, không bị giới hạn bởi những chuẩn mực của người khác. Tôi nghĩ thế. Và tôi sống thế. Đôi khi tình cờ gặp những câu nói yêu thương mà người cũ của tôi dành cho người mới của họ, tôi thấy thật quen. Ngày xưa họ cũng từng nói với tôi như thế. Đó không phải là họ lặp lại tình yêu. Bởi tôi cũng vậy kia mà? Mà là họ yêu bằng cạn kiệt lòng họ. Thế nên mới có câu: Tình yêu không bao giờ chết đi. Nó chỉ chuyển hóa từ người này sang người khác. Tôi thấy mừng cho họ. Bởi họ vẫn yêu dại khờ như thế.
Chỉ có những người cứ sau mỗi lần đổ vỡ là lại chai sạn đi, tiêu cực đi, xám đi, xấu đi, nghi ngại đi... mới thật buồn.
Trong công việc cũng vậy. Mấy hôm rồi trên mạng mọi người share nhau bài "Không phải việc của tôi" để nhắc nhở nhau rằng người ta chỉ có thể thành công nếu dám dấn thân, sẵn sàng nhận công việc nếu mình làm được hoặc cố gắng sẽ làm được! Tôi đồng ý! Bởi để có được tôi của hôm nay, suốt gần 20 năm qua tôi đã chưa bao giờ từ chối những cơ hội đến với mình. Tôi chưa bao giờ tính xem tôi được bao nhiêu tiền để làm việc đó. Kể cả khi tên tôi dày đặc trong sổ ghi nợ của hàng quán gần nhà. Tôi thích được trải nghiệm những điều mình chưa từng làm.
Nhưng cuộc sống này, có thật nhiều người tỉnh táo. Cả trong tình yêu lẫn trong công việc. Tỉnh táo nên không tin vào những điều bình thường nhất. Như một ngôi sao nói lời ngôn tình sẽ bị coi là diễn. Như một nhà hàng đưa ra mức giá rẻ bằng 2/3 với thị trường sẽ bị coi là bán đồ giả, đồ Tàu. Như hạnh phúc của ai đó sẽ bị gán cho là che giấu xấu xí. Như bức ảnh bạn tôi chụp cùng vợ kèm status yêu thương bị ném đá là "có lỗi với vợ nên mới viết status nịnh vợ". Sự tỉnh táo biến những điều bình thường trở nên bất thường, sự lãng mạn thành sến súa, dở hơi cám hấp. Mà yêu thương là chuyện của tim chứ nào phải chuyện của đầu?
Hãy cứ đam mê, hãy cứ dại khờ! Dẫu cho cuộc đời này ngày càng hiếm hoi đi những kẻ đam mê một cách dại khờ.
0 nhận xét Blogger 0 Facebook
Đăng nhận xét